Searching...
Thứ Hai, 9 tháng 3, 2015

Tiếng vọng lịch sử: Cơn ác mộng màu đỏ của Arsenal

Arsenal bước vào trận tứ kết Cúp FA với M.U bằng tâm lý của một kẻ sợ thua nhiều hơn là muốn thắng. Từ vị thế hai kẻ song hành đồng cân đồng lạng, “Pháo thủ” bỗng trở thành một đối thủ dễ chịu với “Quỷ đỏ”. Kể từ năm 2009, Arsenal chỉ thắng được đúng 1 trận trong 16 lần đối đầu với kình địch thành Manchester. Điều gì đã khiến The Gunners trở nên sợ hãi mỗi lần đối đầu với địch thủ như vậy?


Quá khứ oai hùng

Tất cả các CĐV trung thành của Arsenal đều lưu giữ ký ức về trận thắng M.U ở chung kết cúp FA năm 1979. Bàn thắng của tiền đạo Alan Sunderland ở phút 89 ấn định tỷ số 3-2 cho “Pháo thủ” và giúp họ lên ngôi trong sự cay đắng của đối thủ. Sunderland, năm nay đã 69 tuổi và đang sống cô độc ở Malta, nói rằng ở thời của ông, các cầu thủ Arsenal luôn rất tự tin khi đối đầu với M.U. “Tất cả đều tỏ ra hưng phấn, các CĐV còn tràn vào khách sạn và tặng chúng tôi những đồng bạc may mắn!” – Sunderland nhớ lại.

Tinh thần ấy giờ đây là một điều xa xỉ với Arsenal. Dù những phát biểu của đại diện “Pháo thủ” trước trận đấu vẫn rất hùng hồn nhưng khó có thể che lấp một sự thật rằng trước mỗi trận đấu với M.U, tâm lý là vấn đề lớn với đội bóng thành London. Rất nhiều những ký ức buồn rải rác trong gần hai thập kỷ là những rào cản lớn về mặt tinh thần với Arsenal trong mỗi lần họ bước ra sân để đối mặt với “Quỷ đỏ”.

Bước ngoặt đầu tiên là trận bán kết cúp FA năm 1999, một viên gạch quan trọng xây nên mùa giải ăn ba vĩ đại của M.U. Arsenal được chơi hơn người, ghi bàn dẫn trước và được hưởng một quả penalty ở những phút cuối cùng. Dennis Bergkamp không thể đánh bại Peter Schmeichel khiến hai đội phải đá thêm giờ để rồi vào phút 109 của hiệp phụ siêu phẩm để đời của Ryan Giggs khiến Arsenal phải ôm hận. Ký ức đó vẫn còn hằn sâu trong tâm trí của Wenger tới tận thời điểm này. “Giáo sư” nói rằng ông thỉnh thoảng vẫn mơ thấy tiếng la hét của đội chiến thắng và gương mặt thẫn thờ của các học trò.

Một bước ngoặt nữa tại Cúp FA cũng rất đáng chú ý, đó là chiến thắng 4-0 của M.U năm 2008. Sau thảm bại đó, Arsenal chỉ thắng được M.U có 2 trận trong 17 lần đối đầu. “Pháo thủ” dường như bị “bắt vía” mỗi lần gặp đội bóng thành Manchester bất kể hai đội đang có phong độ như thế nào. Ngay cả thời điểm M.U suy sụp sau khi Sir Alex giải nghệ và David Moyes làm HLV trưởng, Arsenal cũng không tìm ra cách để hạ gục đối thủ.

Chiến thắng gần nhất của Arsenal tại Old Trafford là trận đấu vào năm 2006 khi Adebayor ghi bàn thắng duy nhất ở phút 85. Trong khi đó từ năm 2009, M.U đã thắng 4 trận tại Emirates.
Những người muôn năm cũ

Paul Scholes, người đá trượt quả luân lưu trong trận chung kết cúp FA mùa 2004/05 khiến M.U thúc thủ trước Arsenal cho rằng việc cuộc đối đầu kinh điển ngày càng lệch cán cân về phía “Quỷ đỏ” là do “Pháo thủ” đã đánh mất bản sắc. “Arsenal từng là đối thủ khó chịu nhất của chúng tôi. Keown, Adams, Vieira, Bergkamp, Henry… đều là những tay khó chơi. Nhưng khi họ ra đi, Arsenal không còn là Arsenal nữa. Ở cuối thời Sir Alex, chúng tôi luôn ra sân đá với Arsenal với tâm lý kiểu gì cũng thắng” – Scholes kể lại.

Hình ảnh tiêu biểu chp tính quyết liệt trong các trận đấu giữa M.U và Arsenal trước đây là trận đấu mùa 2003/04. Van Nistelrooy sút quả penalty vào xà ngang khung thành của Lehmann đúng phút cuối cùng. Các cầu thủ Arsenal vây quanh khiêu khích tiền đạo Hà Lan, người trước đó đã tác động để trọng tài đuổi Patrick Vieira, ngay sau tiếng còi kết thúc trận đấu. Một loạt thành viên M.U, trong đó có Ryan Giggs và Cristiano Ronaldo lao vào bảo vệ đồng đội tạo nên cuộc xô xát hỗn loạn. Chính sự va chạm của những cá tính mạnh tạo nên sức hấp dẫn cho cuộc đối đầu giữa hai CLB, đến mức có thời điểm người ta chờ đợi M.U đá với Arsenal chỉ để xem Roy Keane và Patrick Vieira sẽ làm gì nhau.

Sự căng thẳng từng là một thứ đặc sản của những cuộc đối đầu M.U-Arsenal giờ không còn tồn tại. Rất nhiều thứ đã thay đổi trong suốt thập kỷ qua. Chiến lược chuyển nhượng thắt lưng buộc bụng khiến Arsenal dần dần mất đi những cầu thủ cá tính nhất của họ và rơi vào cơn khát danh hiệu kéo dài đến tận mùa giải năm ngoái. Những trận đấu với M.U chính là thước đo cho sự sa sút của “Pháo thủ”. Từ một địch thủ được tôn trọng, Arsenal trở thành kho điểm cho M.U khai thác. Đỉnh điểm của sự nhục nhã là thất bại 2-8 mùa 2011/12 khi đội bóng thành London tan nát trước những cầu thủ trẻ bên phía đối thủ như Anderson, Cleverley, Welbeck… M.U cuối thời Sir Alex cũng coi trọng các trận đấu với Chelsea và Man City hơn mỗi lần gặp Arsenal.

Cuộc đối đầu tại Old Trafford sắp tới có thể gợi nhắc đến quá khứ hào hùng của trận đấu kinh điển một thời hay không vẫn còn là điều cần chờ đợi. Arsenal trong hai mùa hè qua đã đưa về các cầu thủ xuất sắc như Oezil hay Sanchez, những nhân tố được chờ đợi sẽ đưa họ trở lại vị thế như trước đây. Nhưng chẳng có gì quan trọng hơn tâm lý, chỉ khi rũ bỏ được nỗi ám ảnh sợ thua mỗi lần gặp M.U, Arsenal mới có thể hy vọng một kết quả như ý tại Old Trafford.

Từ sau trận thua 0-4 tại Old Trafford trong khuôn khổ cúp FA mùa 2007/08, Arsenal chỉ có 1 trận hòa và thua 8 trận trong 9 lần làm khách tiếp theo của “Quỷ đỏ”. Tính tại cả Emirates từ mốc trận đấu đó, Arsenal thắng 2, hòa 3 và thua đến 12 trận trong những lần gặp M.U. Một chi tiết đáng chú ý là trong 17 trận đó, Arsenal chỉ có đúng 2 lần ghi được 2 bàn vào lưới “Quỷ đỏ” (trận thua 2-8 mùa 2011/12 và trận thắng 2-1 năm 2008/09).

Theo: bongda.com.vn

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Back to top!